Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

Ông Nguyễn Đình Thắng Đáng Trách?



Nguyễn đạt Thịnh 

Ông Nguyễn Đình Thắng có làm gì đáng trách trong việc ông "giúp" bà Phạm Thu Hạnh hay không? Xin thử tìm câu trả lời qua lá thư ông viết để minh oan với dư luận. 
 

Ông Thắng viết, "Tháng 9 năm 2013, Ông Trần Tử Thanh, người mà chúng tôi quen biết từ lâu, gọi điện thoại cho tôi hai lần để yêu cầu tôi gặp Bà Hạnh gấp vì có việc cần giúp đỡ. Trước đây tôi cũng được biết qua về Bà Hạnh là con gái nuôi của cụ Phan Vỹ, một người tôi cũng quen biết từ lâu. Tôi đồng ý gặp. Khi gặp, Bà Hạnh cho biết là trường dạy nghề làm tóc của Bà bị đóng cửa từ nhiều tháng và sắp đến hạn phải tái kiểm định (accreditation) nên bà ta muốn nhờ BPSOS giúp khôi phục hoạt động để thông qua kỳ tái kiểm định. Bà Hạnh tâm sự là muốn duy trì hoạt động của trường để phục vụ cộng đồng. Sau đó Bà Hạnh chở cụ Phan Vỹ đến gặp tôi để nói thêm vào. Việc huấn nghệ và tạo công ăn việc làm cho đồng hương là việc mà BPSOS đã thực hiện nhiều năm nay, đặc biệt là đối với các phụ nữ nạn nhân bạo hành gia đình. Tôi cho biết là sẵn sàng giúp. Tuy nhiên, trường của Bà Hạnh đăng ký với Tiểu Bang Virginia là một công ty doanh nghiệp vụ lợi cho nên BPSOS, một tổ chức bất vụ lợi, không thể đứng tên chung mà cần có một ban quản trị riêng cho đúng với luật pháp. Cho đến lúc ấy Bà Hạnh là người độc nhất trong ban quản trị. Điều này không đáp ứng đòi hỏi của luật pháp đối với một công ty vì phải có sự cân bằng và kiểm soát để bảo đảm minh bạch về quản trị; đó là ý nghĩa của chữ “công” trong “công ty”, tôi giải thích. Bà Hạnh đồng ý. 
 

Thứ Ba, 26 tháng 8, 2014

CỤ PHAN VỸ VÀ CÔ PHẠM THU HẠNH TRẢ LỜI VỀ SỰ LÁO KHOÉT CỦA NGUYỄN ĐÌNH THẮNG TRONG VIỆC SANG ĐOẠT CHỦ QUYỀN


2014-08-25 8:17 GMT-05:00 TonNuHoangHoa goinhau2000@yahoo.com [GoiDan]<GoiDan@yahoogroups.com>:


Kính thưa Quí Vị

Chúng tôi vừa nhận được thư trả lời của cụ Phan Vỹ và của cô Phạm Thu Hạnh ve sự lên tiếng của T/S Nguyễn Đình Thắng trong việc có sang đoạt chủ quyền trường dạy tóc của cô Phạm Thu Hạnh ?

Trong bài viết này chúng tôi sẽ có hai phần . Phần 1 là phần trả lời của cụ Phan Vỹ và cô Phạm Thu Hạnh. Phần 2 sẽ là phần đóng góp ý kiến của TNHH

Phần 1:

Trong sự lên tiếng của T/S Nguyễn Đình Thắng có nói :(trích)

Khi gặp, Bà Hạnh cho biết là trường dạy nghề làm tóc của Bà bị đóng cửa từ nhiều tháng và sắp đến hạn phải tái kiểm định (accreditation) nên bà ta muốn nhờ BPSOS giúp khôi phục hoạt động để thông qua kỳ tái kiểm định. Bà Hạnh tâm sự là muốn duy trì hoạt động của trường để phục vụ cộng đồng.

Sau đó Bà Hạnh chở cụ Phan Vỹ đến gặp tôi để nói thêm vào.

Cụ Phan Vỹ đã trả lời như sau :

Trong bài này ông Thắng nói về con gái Tôi là Phạm Thu Hạnh Tôi xin nhấn mạnh từng điễm

1/- Ông Thắng bảo rằng con gái Tôi (Hạnh) đưa tôi đến gặp Thắng nói chuyện là hoàn toàn láo khoét vì con tôi chưa bao giờ đưa Tôi gặp Thắng nói chuyện làm ăn gì cả .

Trong đoạn ông Thắng viết (Trích)

Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

TS Nguyễn Đình Thắng trả lời bà TNHH.

Trích: Và rồi một phụ nữ ở Maryland gọi cho tôi vừa khóc vừa kể rằng Bà Hạnh đã dùng tên của tôi và của cụ Phan Vỹ để thuyết phục vị phụ nữ ấy cho vay 20 nghìn Mỹ kim. Bà Hạnh hứa sẽ ký giấy nợ với bảo đảm trả nợ nhưng rồi đã lờ đi không ký, mặc cho vị phụ nữ này liên lạc nhiều lần. Đây là 1/3 số tiến mà vị phụ nữ đã về hưu này dành dụm trong suốt cuộc đời đi làm. Vị phụ nữ này trước đây đã đóng góp ủng hộ BPSOS và biết tôi nên cả tin Bà Hạnh".

Nếu thông tin của ông Nguyễn Đình Thắng là đúng thì đây có dấu hiệu một vụ lừa đảo. Đề nghị TS Tháng đưa vụ việc này ra trước luật pháp Hoa Kỳ. Số tiền 20 ngàn USD không hề nhỏ, ngay cả ở Mỹ. Nếu không, TS Tháng sẽ là người vu khống, bịa đặt nhằm che giấu hành vi xấu của ông ta theo như bài tố cáo của bà TNHH.

BBT

Về thông tin trên internet về Bà Phạm Thu Hạnh

Mới đây có bài viết phổ biến trên internet về trường hợp của Bà Phạm Thu Hạnh kèm với lời kêu gọi giúp đỡ tài chánh từ cộng đồng. Tôi thấy cần làm sáng tỏ vấn đề để tránh cho đồng hương không bị nhầm lẫn.
Tháng 9 năm 2013, Ông Trần Tử Thanh, người mà chúng tôi quen biết từ lâu, gọi điện thoại cho tôi hai lần để yêu cầu tôi gặp Bà Hạnh gấp vì có việc cần giúp đỡ. Trước đây tôi cũng được biết qua về Bà Hạnh là con gái nuôi của cụ Phan Vỹ, một người tôi cũng quen biết từ lâu. Tôi đồng ý gặp.
Khi gặp, Bà Hạnh cho biết là trường dạy nghề làm tóc của Bà bị đóng cửa từ nhiều tháng và sắp đến hạn phải tái kiểm định (accreditation) nên bà ta muốn nhờ BPSOS giúp khôi phục hoạt động để thông qua kỳ tái kiểm định. Bà Hạnh tâm sự là muốn duy trì hoạt động của trường để phục vụ cộng đồng.
Sau đó Bà Hạnh chở cụ Phan Vỹ đến gặp tôi để nói thêm vào.
Việc huấn nghệ và tạo công ăn việc làm cho đồng hương là việc mà BPSOS đã thực hiện nhiều năm nay, đặc biệt là đối với các phụ nữ nạn nhân bạo hành gia đình. Tôi cho biết là sẵn sàng giúp. Tuy nhiên, trường của Bà Hạnh đăng ký với Tiểu Bang Virginia là một công ty doanh nghiệp vụ lợi cho nên BPSOS, một tổ chức bất vụ lợi, không thể đứng tên chung mà cần có một ban quản trị riêng cho đúng với luật pháp.
Cho đến lúc ấy Bà Hạnh là người độc nhất trong ban quản trị. Điều này không đáp ứng đòi hỏi của luật pháp đối với một công ty vì phải có sự cân bằng và kiểm soát để bảo đảm minh bạch về quản trị; đó là ý nghĩa của chữ “công” trong “công ty”, tôi giải thích. Bà Hạnh đồng ý.

YÊU CẦU T/S NGUYỄN ĐÌNH THẮNG LÊN TIẾNG VỀ VIỆC SANG ĐOẠT CHỦ QUYỀN TRƯỜNG DẠY LÀM TÓC CỦA CÔ PHẠM THU HẠNH


Tôn Nữ Hoàng Hoa

Như thường lệ bài viết hôm nay của chúng tôi không có ý bôi nhọ cá nhân ai. Chỉ đưa ra những dữ kiện có liên hệ đến một vụ lừa bịp chiếm đoạt giữa một ngừơi có thế lực chạy vòng vòng trong chính quyền Mỹ để xin phân (fund) và một ngừơi đàn bà cô thế mất hết sự nghiệp vì bị lừa bịp bởi danh hiệu của một Tiến Sĩ

Ngày 16 tháng 8 năm 2014 chúng tôi nhận được một thư Certified Mail kêu cứu của một phụ nữ cư trú tại thành phố Fall Church tiểu bang Vỉginia vừa bị một ông Tiến Sĩ xin phân "cứơp" mất cái cơ sở làm ăn của cô ta đã dày công khổ cực tạo dựng trên 20 năm qua

Cô Phạm Thu Hạnh là ái nữ của Cụ Phan Vỹ thuộc Quốc Dân Đảng đã than thở với chúng tôi rằng :" Suốt 20 năm sống trên đất người Hạnh đã theo gương của bố (là Cụ Phan Vỹ) Trong quá trình xây dựng cuộc sống trên xứ ngừơi Hạnh đã cố gắng và hy sinh tất cả để đạt tới mục đích đóng góp vào xã hội với những gì mình có thể làm được. Trên nỗ lực đo Hạnh đã đi học nghề làm tóc và dần dà tạo được sự nghiệp từ một chủ salon đi lần tời sự thành lập một ngôi trường dạy nghề tên là "Super Hair's Beauty Academy năm 2005 và được Accredit của tiểu bang Virginia.


Cô Hạnh cho biết đã hy sinh tiền bạc để ngôi trường thực hiện đúng theo tiêu chuẩn của chính phủ. Do đó Hạnh đã rất phấn khởi trước một "big project" của chính phủ mà nếu Hạnh thực hiện được thì sẽ giúp ích rất nhiều ngừơi Việt muốn có nghề lấy bằng mà lại được tài trợ financial từ chính phủ


Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

Interpol điều tra “nhà máy sản xuất trẻ em” chấn động Thái Lan

Interpol đã mở một cuộc điều tra đa quốc gia đối với vụ việc mà Thái Lan gọi là “nhà máy sản xuất trẻ em”, theo đó một nam doanh nhân Nhật, 24 tuổi, có 16 con bằng phương pháp mang thai hộ và còn định có thêm hơn 100 con nữa.

Interpol điều tra “nhà máy sản xuất trẻ em” chấn động Thái Lan

Bí ẩn chủ "nhà máy sản xuất trẻ em"
Cảnh sát đã đột kích một ngôi nhà ở Bangkok vào đầu tháng này và tìm thấy 9 em bé cùng 9 vú em sống trong những căn phòng không đồ đạc, chất đầy bình sữa, ghế rung, bỉm. Họ đã xác định Mitsutoki Shigeta là cha của những em nhỏ này và 7 em khác.
“Cho tới nay những gì tôi có thể nói với các bạn là tôi chưa từng chứng kiến vụ việc nào như thế”, giám đốc Interpol Thái Lan, thiếu tướng Apichart Suribunya hôm qua cho hay. “Chúng tôi đang cố gắng hiểu loại người nào có thể có nhiều con đến vậy”.
Apichart cho biết, tuần trước các văn phòng Interpol ở Nhật, Campuchia, Hồng Kông và Ấn Độ đã được yêu cầu điều tra về Shigeta. Cảnh sát cho biết, có vẻ như Shigeta đã đăng ký các cửa hàng kinh doanh hoặc căn hộ ở những nước này và thường xuyên tới đó.
“Chúng tôi xem xét hai động cơ. Một là buôn người, hai là lạm dụng trẻ em”, cảnh sát Kokiat Wongvorachart cho biết, người đứng đầu cơ quan điều tra của Thái Lan trong vụ việc, cho biết.

Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2014

Sát hại nhà báo Mỹ James Foley: Tận cùng tội ác


Phóng viên tự do James Foley tại Syria năm 2012.
Thụy My
Một lần nữa, thế giới lại rùng mình kinh tởm, khi quân Nhà nước Hồi giáo tung ra đoạn video cảnh phóng viên Mỹ James Foley bị chặt đầu ngày 19/08/2014. Xin miễn tả lại ở đây hành động phi nhân tính này, cũng như xin miễn đưa link bản chính không bị cắt xén, vì vượt quá sức chịu đựng của con người.

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

Chuyện vui trong tù Suối Máu.



Nói giờ theo đường lối… “cách mạng”.

Hôm nay tôi xin kể một câu chuyện xảy ra trong tù Suối Máu để cười chơi nhân dịp họp mặt anh em cựu tù vào ngày 23-8- 2014 tới đây. Đó là chuyện có ý nghĩa “trứng khôn hơn vịt” về vụ coi đồng hồ nói giờ theo đường lối  ”cách mạng”…
     
     Dạo đó vào năm 1980, ở Khu 1 tòan thể anh em tù trong 18 nhà chia làm 3 dãy đều phải “ngồi đồng” mỗi sáng. Sau mỗi giờ “ngồi đồng”, anh em được nghỉ xả hơi…10 phút. “Ngồi đồng” là tiếng riêng của anh em tù K1 chúng tôi có nghĩa là ngồi…nghe đọc sách “cách mạng”. Ở giữa mỗi nhà là đường đi xuyên qua hai bên là bệ xi măng dùng làm nơi ăn ngủ của anh em tù với bề ngang chừng 8 tấc, còn nơi làm chuyện thứ…tư là “Lăng Bác” cao nghệu nằm sát hàng rào Khu 5.

Buổi “ngồi đồng” tức nghe đọc sách bắt đầu sau khi anh em tù ngồi vào vị trí chỗ ngủ của mình, đâu mặt nhau, im phăng phắc để nghe giọng đọc to và chậm rãi của một anh tù đứng giữa nhà do tên công an quản giáo chỉ định. Vì tên này mặc quân phục màu vàng của ngành công an Việt Cộng nên anh em tù hay gọi gọi là…bò vàng để phân biệt bò xanh mặc quân phục màu…cứt ngựa bên cánh quân đội.

Sách đọc là lọai sách tuyên truyền chủ nghĩa Cộng Sản lấy từ tủ sách của BCH trại dễ làm người nghe đi vào cõi…thiền nhưng phải ráng trân mình ngồi yên bởi cặp mắt cú vọ của tên bò vàng đi tới lui canh chừng, từ cách đọc, cách nghe của anh em tù. Người đọc thay phiên nhau, có anh tù mở đầu quyển sách đọc không thiếu một chữ ở ngòai bìa…, có anh tù gặp phần cuối sách cũng vậy, đọc cả tên nhà in…làm tên bò vàng gật gù tỏ ý hài lòng như thể từng chữ của sách  vở “cách mạng”  đã nhồi nhét cẩn thận vào đầu của anh em tù.
     

Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014

Nhân Quyền Và Vũ Khí Sát Thương (Lethal Weapon)



Lý Thái Hùng

Trong thời gian vừa qua, sau vụ giàn khoan HD 981 của Trung Cộng, nhiều chính giới Hoa Kỳ đã lên tiếng về nhu cầu tháo bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương đối với Việt Nam.

Thượng Nghị sĩ John McCain của đảng Cộng Hòa và Thượng Nghị sĩ Sheldon Whitehouse của đảng Dân Chủ đã vào tận Việt Nam, tổ chức cuộc họp báo tại Hà Nội vào ngày 8/8 vừa qua để nói về viễn cảnh mới của quan hệ Mỹ Việt chuẩn bị đánh dấu 20 năm (1995-2015) bình thường hóa quan hệ ngoại giao.

 Mr. Lý Thái Hùng

Mặc dù ông McCain có đề cập đến thành tích tôn trọng nhân quyền của Hà Nội sẽ ảnh hưởng rất lớn vào mối quan hệ Việt Mỹ trong thời gian tới; nhưng nhiều chỉ dấu cho thấy là giới lãnh đạo Hoa Kỳ, đặc biệt là Tổng thống Obama đang có những chuẩn bị dư luận nhằm bãi bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương cho Hà Nội vào tháng 9 tới đây.

Cấm Vận Vũ Khí

Tuy Cộng sản Việt Nam không nằm trong danh sách 5 quốc gia bị cấm mua vũ khí của Hoa Kỳ là Cuba, Iran, Sudan, Syria và North Korean; nhưng CSVN đã bị Hoa Kỳ ban hành lệnh cấm vận ngay sau khi cưỡng chiếm miền Nam vào tháng 4/1975 nên cũng bị cấm mua vũ khí của Hoa Kỳ.

BẢY TAY SÚNG OAI HÙNG

Một vụ cướp súng công an đào thoát thật ly kỳ xảy ra
tại trại tù A.20 Xuân Phước.


QP. Võ Văn Sáu
***
     Trại tù A.20 Xuân Phước của Việt Cộng toạ lạc tại một địa điểm cách ga xe lửa Lahaye khoảng 15 cây số thuộc tỉnh Phú Yên (Trung phần). Đây chính là nơi mà trong thời chiến tranh trước 1975 VC dùng làm Mật Khu an dưỡng cho các cán binh CS của chúng. Sau khi chiếm được miềnNam tháng Tư 1975, chúng biến nơi này thành trại tù lớn, chia làm hai khu, Khu A và Khu B. Và mỗi Khu còn chia ra thành nhiều Phân trại. Phân trại E giam giữ các anh em Sĩ quan QLVNCH. Bọn VC đã đưa toàn bộ số đàn ông di tản qua Mỹ trở về từ con tàu Việt Nam Thương Tín nhốt tại đây, rồi sau biến các tù nhân này thành những phu hồ để xây dựng những ngôi nhà ở và nhà giam bằng xi măng cốt sắt. Đồng thời chúng áp dụng một quy chế đối xử với tù nhân vô cùng khắt khe. Bọn cai tù tuyên bố rằng, nơi đây chúng sẽ "biến sắt thành bùn", bất cứ tù nhân nào dù ngoan cố tới đâu cũng phải bị khuất phục. Nhưng ngược lại, chúng đã luyện cho các tù nhân trở thành Gang Thép !
      Các anh em tù gọi đây là "Trại Kiên Giam".
     

Thứ Hai, 18 tháng 8, 2014

Thơ Lão Móc Nguyễn Thiếu Nhẫn-Đương kim Chủ tịch Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại Vùng Tây Bắc Hoa Kỳ và sự phẩn nộ của CĐNVQGHN khắp nơi tới 17 tháng 8 năm 2014


           Thơ NGUYỄN  THIẾU  NHẪN
 
                                

      
    Dư Luận-Dư Luận-Dư Luận-Dư Luận

ĐKCC:

Ba tuần nay cũng thương cho Lão Móc phải lủi thủi chui vào xó nhà ngồi rên hư hử.Móc trúng đòn nặng rồi vì bị ông đi qua đá cho một cái vô bụng, bị bà đi lại đạp một cái vào mặt,cái tội làm thơ khóc Boác.....Bây giờ Móc mới thật sự nhận thấy kiếp làm chó sao mà nó khốn nạn thế kia, biết vậy táp ký Mật Ong đấy vô mồm làm đếch gì cho nó mang nhục. 
Thôi thì:

Kiếp nay đã lỡ cung đường.
Nên con sóng nhỏ đau thương lạc loài.

Thấy tội cho bạn, Kiêm Ái bèn nhảy ra vung dao đòi đâm tứ tán, nhưng Kiêm Ái dòm đâu cũng toàn thấy kẻ thù. Sao mà lắm thế hả Móc, mày ăn ở làm sao cho chúng ghét và khinh mày như chó thế kia. Nhiều thế thì thôi chẳng dại tao nhét dao vào bụng lại vậy....Mẹ bố tiên su cha, tụi bay bề hội đồng thằng Móc thì kể như là... tụi bay bề hội đồng  người chống Cộng đấy....ối giời ơi là giời,vớt vát được mấy câu cho bạn đỡ nhục thế này. Còn thằng Đoàn Kết Chống Cộng kia, mày tương cái hình Bác lên như thế thì chính mày là kẻ tôn thờ Bác đấy, chứ thằng Móc kín kín hở hở, nó đâu có thẳng thừng như mày.

Dạ kính thưa nhà zăng Kiêm Ái,

   Bớt nóng bớt nóng.Em xin nhà zăng nhìn kỷ cái hình thằng chó đẻ Hồ Chí Minh kia lại đi, em chỉ tương lên cho bà con thấu đáo hơn về cái tâm tình lâm ly bi đát giửa nhà zăng Móc khóc với Boác. Chứ cái hội của nhà zăng bên nớ đừng có bí đường cãi rồi ngồi đó mà cả vú lấp miệng em à nhe. Thơ nhà zăng Móc khóc Boác rành rành nhờ em phổ biến cho khán giả khắp năm châu bốn biển ngày qua ngày như thế mà nhà zăng không biết cám ơn em,vậy mà còn đi lật lọng ăn ngang nói ngược em hổng chịu đâu đó. À mà này,nhà zăng Ái ơi, cứ coi cái gương nhà zăng Móc đi đấy, đừng có học theo cái thói ba que vu khống chụp mũ thiên hạ,có ngày nó rớt trúng bễ đầu đó nghen.íiiiì.....Ghê lắm.

Tuấn Lê:

Trích nguyên văn của VOV (bên dưới) để Nguyễn Thiếu Nhẫn thấy cái hèn của NTN.
Chỉ vì 1 ký mật và 1 ngày nghỉ lao động nhưng NTN đã bán linh hồn cho quỷ, ca ngợi ơn bác tái sinh.

Ngày hôm nay, Nguyễn Thiếu Nhẫn ví các tử sĩ trong nghĩa trang QĐBH là những con chuột. Chống phá công việc vận động trùng tu nghĩa trang quân đội Biên Hòa  chống phá việc bốc hài cốt của tử sĩ VNCH chết trong tù cải tạo. Có phải NTN lão Móc không dám đối mặt với những hình hài chết vì đi lao động thay cho Nguyễn Thiếu Nhẫn?

CSVN đang muốn Mỹ viện trợ giúp đỡ tìm hài cốt của bộ đội từng bắn vào quân đội Mỹ và VNCH, vậy Nguyễn Thiếu Nhẫn đang làm gì, có dám chưởi Mỹ hay không?

Nếu NTN không dám chưởi Mỹ  thì Nguyễn Thiếu Nhẫn là "gà què ăn quẩn cối xay"

Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2014

Ukraine tuyên bố nã pháo vào đoàn thiết giáp Nga

Kiev cho biết quân đội nước này tiêu diệt nhiều xe quân sự Nga trên đất miền đông Ukraine đêm qua, trong khi Moscow khẳng định không có binh sĩ Nga nào vượt biên giới và lo rằng đoàn xe viện trợ có thể bị đặt mìn.

Đoàn xe bọc thép của Nga đang hoạt động tại vùng Rostov của Liên bang Nga. Ảnh: Reuters.
Đoàn xe bọc thép đang hoạt động tại vùng Rostov của Nga. Ảnh: Reuters.
"Đạn pháo Ukraine trong đêm qua đã tiêu diệt một phần đáng kể của đoàn xe quân sự bọc thép di chuyển từ phía Nga", AFP dẫn thông báo từ văn phòng Tổng thống Ukraine cho hay.
Một phát ngôn viên quân đội Ukraine nói họ đã theo dõi đoàn xe bọc thép trên ngay khi chúng tiến vào lãnh thổ Ukraine. "Những hành động cần thiết được tiến hành và một phần đoàn xe đã không còn nữa", Reuters dẫn lời Andriy Lysenko, người phát ngôn quân đội Ukraine, nói.

Thứ Ba, 12 tháng 8, 2014

Thư góp ý gửi Hội Nhà báo Độc lập

Hội nhà báo Độc Lập Việt Nam mới ra đời hơn một tháng đã được đón nhận sự quan tâm của đông đảo dư luận.Có nhiều ý kiến được gửi tới, ngoài những ý kiến động viên khen ngợi, cũng có những ý kiến tỏ ý thắc mắc về về Hội, về hai tờ báo, về sự khác nhau trong việc thể hiện quan điểm ngay trên các bài viết....
Hình ảnh: VIỆT NAM THỜI BÁO :

Hội nhà báo Độc Lập Việt Nam mới ra đời hơn một tháng đã được đón nhận sự quan tâm của đông đảo dư luận.Có nhiều ý kiến được gửi tới, ngoài những ý kiến động viên khen ngợi, cũng có những ý kiến tỏ ý thắc mắc về về Hội, về hai tờ báo, về sự khác nhau trong việc thể hiện quan điểm ngay trên các bài viết....
 Trước hết, VNTB xin chân thành cám ơn tất cả những ý kiến đóng góp với tinh thần xây dựng để Hội ngày càng phát triển và xứng đáng với kỳ vọng là một tiếng nói Độc lập.
 Để rộng đường dư luận, VNTB sẽ lần lượt đăng các ý kiến đóng góp trên.
 Để kết luận xin dẫn lời của một nhà báo trẻ : Dù anh đứng ở phía nào nhưng SỰ THẬT CHỈ CÓ MỘT.

THƯ GÓP Ý
GỬI HỘI NHÀ BÁO ĐỘC LẬP VIỆT NAM
Nguyễn An Dân

 
Trước tiên, tôi gửi quý Hội lời chào sức khỏe, thân ái và trân trọng. Tôi viết thư này trong vị thế một người quan tâm đến quý Hội, đến tự do tư tưởng và đến không gian xã hội dân sự Việt Nam. Sau nhiều ngày quan sát, trò chuyện cùng những người quan tâm, tôi tổng hợp các góp ý phản hồi gửi đến quý Hội.
 
Tôi tán thành và chúc mừng việc ra đời Hội Nhà Báo Độc Lập (HNBĐL), như một nơi quy tụ những người viết báo (dù có thể chưa phải nhà báo chuyên nghiệp) muốn nói thẳng, nói thật trong tinh thần trung thực, khách quan và đa chiều, một điều đáng quý và cần nhân rộng trong hiện thực đất nước hôm nay.
 
Tôi hiểu hết những gì các anh chị trong Hội phải chịu đựng và nỗ lực vượt qua vì một quyền tư do tư tưởng đúng nghĩa, theo các chuẩn mực mà quốc tế đã công nhận từ lâu, cho mình và cho cộng đồng những người cầm bút và viết báo tại Việt Nam hôm nay và ngày mai.
 
Tôi cũng hiểu rõ những áp lực mà quý anh chị em đang phải chịu, sự đánh giá của dư luận, sự khó khăn về tài chính, sự đe dọa của đảng quyền, sự trăn trở cho tương lai của Hội…Đó là những áp lực không nhẹ, nhưng các anh chị đã vượt qua, tôi thật sự thán phục và ngưỡng vọng.
 
Trong tinh thần đó tôi viết Thư này góp ý củng quí anh chị trong Hội.
 
Ngã rẽ cần xem xét lại
 
Bên cạnh thành công đã có trong việc cho ra đời Hội đúng lúc và đáp ứng mong đợi của mọi người, cũng có những điều cần phải xem xét lại. Có những điều tuy không thể sửa chữa nhưng thay thế được, có những điều mang tính chiến lược có thể làm tan vỡ Hội, nếu các anh chị không dũng cảm và sáng suốt để vượt qua. Một trong những điều mang tính chiến lược này là, theo tôi, gần đây, dường như Hội đã đi vào ngã rẽ, trở thành một tổ chức chính trị nhiều hơn là một hội nghề nghiệp đúng nghĩa.
 
Dường như có sự “mất kết nối” nào đó trong Hội, nên tôi thấy trong thời gian khoảng 2 tuần qua, cơ quan ngôn luận của Hội ở website www.ijavn.org và trang Việt Nam Thời Báo trên mạng xã hội facebook  www.facebook.com/vietnamtimes01  khác nhau nhiều về nội dung và thành phần cầm bút.
 
Trước hết, có những xu hướng “hơi quá đà” trong việc đưa các bài viết của Hội trên trang www.ijavn.org, ví dụ như về việc của ông Phạm Quang Nghị đi Mỹ mà có tới 7 bản tin và 5 bài bình luận, và cũng mất cân đối khi số bài ca ngợi ông Nghị chiếm khoảng 80% tổng số tin liên quan. Việc này làm tôi và nhiều người khác nghĩ rằng trang Việt Nam Thời Báo (www.ijavn.org) ủng hộ ông Nghị và nhóm của ông Nghị. Tôi nghe nhiều người đặt câu hỏi: “Phải chăng Hội Nhà Báo Độc Lập ủng hộ ông Nghị và nhóm của ông Nghị trong Đảng CSVN nên số bài tô hồng kể công cho ông Nghị và nhóm bảo thủ trong đảng nhiều như thế”???
 
Tôi thiết nghĩ rằng ủng hộ một phe nhóm trong nội bộ Đảng CSVN, nhất là phe mà ai cũng biết là bảo thủ-giáo điều, không phải là việc của cơ quan ngôn luận của Hội và của Ban lãnh đạo”. Tôi nghĩ quý anh chị nên điều chỉnh lại để duy trì uy tín và vị thế độc lập của Hội như mong đợi của mọi người, cũng như đúng tiêu chí hoạt động của Hội. Nên tập trung Hội vào những hoạt động đúng như nó là một Hội nghề nghiệp hơn là “vô tình” sa vào cuộc “nội chiến” trong đảng, mà còn biến nó thành một diễn đàn đầy các quan điểm ủng hộ cho một phe phái nào đó của đảng cầm quyền. Việc này nên để các tổ chức chính trị làm thì đúng hơn.
 
Có anh em trong Hội nói với tôi rằng đó là chiến thuật chiến lược gì đó mà tôi không hiểu thấu, nhưng tôi nghĩ chắc không hẳn như thế. Quý Hội là Hội nghề nghiệp chứ không phải tổ chức chính trị mà đưa chiến thuật chính trị vào hoạt động sự vụ. Huống hồ chiến thuật này là gì tôi không rõ, nhưng biểu hiện ra bên ngoài là bất lợi, nó công kích cả nhóm bảo thủ lẫn nhóm cải cách trong đảng. Cũng công kích cả nhóm thân Mỹ quyết liệt, làm quần chúng có cảm giác là ban chủ tịch Hội tiếp tay cho nhóm thân Trung Quốc, khiến tạo dư luận rằng cả Ban Chủ tịch Hội là “dư luận viên chiến lược của đảng” –điều tôi tin là không đúng. Dù sao cũng đã có dư luận như vậy, và tôi nghĩ đó là không khôn ngoan khi tự đưa mình ra hứng 3 làn đạn từ cả ba phía (đảng quyền-chính quyền-dân quyền). Theo tôi trong ba phía đó, Hội nên đặt ưu tiên 1 vào dân quyền, còn giữa chính quyền và đảng quyền, thì không nên chọn đảng quyền, lực lượng đang mất uy tín và bảo thủ nhất tại Việt Nam hiện nay. Chọn lựa ủng hộ phe bảo thủ đảng quyền thật thiếu “tầm”, vì làm sao có thể tin được là phe này thật sự muốn cải cách chính trị khi ngay sau chuyến đi của Phạm Quang Nghị, vẫn chủ trương “chống âm mưu diễn biến hòa bình” (1). Đấy là chưa kể trong thực tế, việc ủng hộ đó có thể dẫn đến hậu quả làm giảm uy tín của Hội và tác hại đến sự an toàn của anh em trong Hội.
 
Cần nhanh chóng chấn chỉnh
 
Từ nhận xét đó, tôi sợ rằng quý Hội đang “bị chuyển hướng” từ một hội nghề nghiệp trở thành một tiếng nói hỗ trợ cho đảng quyền. Vì yêu quí Hội, muốn bảo vệ một thành quả hiếm có trong cuộc đấu tranh giành quyền tự do ngôn luận hiện nay, tôi mong Ban chấp hành Hội nên sớm đưa Hội trở về đúng các giá trị của một hội nghề nghiệp độc lập, tự quản. Tất nhiên nhiều thành viên Hội là người bất đồng chính kiến và tranh đấu chính trị, nhưng không nên vì thế mà biến Hội thành một tổ chức chính trị, nhất là chính trị theo nghĩa tham gia vào cuộc “nội chiến” trong đảng cầm quyền. Hội NBĐL nên là một môi trường tập hợp những người tôn vinh những giá trị của nghề báo chân chính, hướng đến tương lai là một hội quy tụ những người viết báo có tâm, có tầm, có tài năng phụng sự xã hội và cổ vũ dân chủ pháp trị qua ngòi bút. Không nên là nơi tuyên truyền cho đảng quyền, nhất là cho những ủy viên Bộ CT vốn nổi tiếng là bảo thủ giáo điều, làm sai lạc dư luận, vô tình hỗ trợ cho âm mưu “đánh lận con đen”, khiến quần chúng không phân biệt được “vàng thau”, “cải cách và giả cải cách”.
 
Cũng thế, Hội cần quan niệm mình như chiếc nấm lớn che chở những chiếc nấm nhỏ là hội viên bên dưới. Hội tranh đấu cho quyền tự do lập hội, còn hội viên tranh đấu cho quyền tự do viết lách, cầm bút đúng và đủ theo chuẩn mực báo chí quốc tế.
 
Cách thiết chế vận hành nhân sự cũng thế, hội nên bỏ đi mô hình thiết kế kiểu đảng phái (đang giống một đảng chính trị quá, nào là cần 2 hội viên giới thiệu và được ông này bà kia ở chủ tịch đoàn chấp nhận ??) . Các sáng lập viên nên ngồi lại, soạn ra thỏa ước luân lý (tiêu chí và điều lệ) cho hình ảnh nhà báo độc lập là như thế nào, và các thành viên gia nhập sau tự nguyện cam kết chấp hành các chuẩn mực đó, phù hợp thì làm thành viên, không phù hợp được thì đào thải.
 
Hội cũng nên xác định vai trò của mình là môi trường gắn kết, sinh hoạt của các nhà báo theo tiêu chuẩn nghề nghiệp do hội đề ra, chứ không phải Hội là nơi làm báo. Hội khuyến khích và hỗ trợ hội viên viết báo phụng sự lợi ích xã hội, chứ hội không viết thay hội viên, hay “chỉ đạo” các hội viên viết để phụng sự cho lợi ích của Hội. Cụ thể, trang báo VNTB hiện nay không nên là “cơ quan ngôn luận của Hội”. Hội có thể để một nhóm hội viên nào đó làm, còn Hội chỉ nên có bản tin nghề báo nội bộ. Còn nếu muốn giữa trang báo này như tiếng nói của Hội, thi nó phải thật sự phản ánh các quan điểm và thông tin đa chiều, do các hội viên viết trong tinh thần tự do và tự chịu trách nhiệm về nội dung, miễn không đi ngược mục đích và các tiêu chí nghề nghiệp của Hội. Trang báo VNTB hiện nay vừa không phản ảnh điều này lại vừa tạo “phản cảm”, có vẻ Mỹ một cách hình thức (sao chép gần như hoàn toàn “banner” của tờ New York Times). (2)
 
Các hội viên được tự do hành nghề báo mà không bị ảnh hưởng bất kỳ tư tưởng ý thức hệ nào, chỉ phải hành nghề theo luật và theo điều lệ của Hội. Hội viên có thể thích đảng dân chủ hay đảng cộng hòa hay đảng cộng sản…, nhưng khi viết là viết đúng luật và điều lệ của Hội. Khi hội viên bị xâm hại vì thực thi đúng như thế, Hội sẽ đứng ra lên tiếng, bảo vệ và giúp đỡ.
 
Hội nên đặt ra những mục tiêu có giá trị nâng cao uy tín Hội, ví dụ như một năm thì đạt được bao nhiêu hội viên đủ chuẩn, có bao nhiêu bài báo, bài viết có tiếng vang, có hiệu quả xã hội, có giá trị thiết thực cho cộng đồng, có bao nhiêu hội viên là chủ bút các tờ báo riêng…đại loại như thế, từ thấp đến cao.
 
Về mô hình tổ chức, tôi nghĩ hội nên tổ chức theo nhu cầu chức năng cần có của hội. Chức năng của Ban Chủ tịch chỉ để làm việc định hướng, các sự vụ nên có các ban giúp việc. Chủ tịch đoàn chỉ nên lo đối ngoại, quốc tế vận, liên kết, đối trọng và đối thoại với chính quyền. Các ban giúp việc làm theo yêu cầu chuyên môn.
 
Mô thức bao trùm của các chi tiết về cơ cấu nêu trên chính là: Hội là nơi cung cấp được (từ ít đến nhiều) sự bảo vệ, che chở cho các hội viên; là nơi ươm mầm các người viết báo thành nhà báo chuyên nghiệp; là nơi để các hội viên bên trong và nhà báo bên ngoài tìm đến khi quyền chính đáng của nhà báo bị tước đoạt và xâm hại phi pháp, phi lý. Phạm vi tranh đấu của Hội chỉ nên dừng lại ở mức bảo vệ quyền tự do lập hội của XHDS và quyền tự do ngôn luận và tư tưởng của nhà báo. Khi hội viên của Hội và các nhà báo khác tại Việt Nam bị nhà cầm quyền đàn áp, Hội sẽ vận động sự ủng hộ của các hội đoàn dân sự khác có liên quan bên ngoài Hội, cả trong nước và quốc tế.
 
Tôi cũng cho rằng tranh đấu chống lại sự đàn áp của đảng quyền để bảo vệ quyền tự do ngôn luận và tư tưởng là cần thiết, nhưng chỉ là một mục tiêu gần. Quý Hội nên có một Tầm nhìn xa dài hơn, tương xứng với vị thế của Hội, đó là góp phần xây dựng 1 xã hội dân chủ pháp trị và phụng sự cho dân tộc lớn mạnh, cùng các hội đoàn khác như hội nhà văn, hội luật sư, hội khoa học…cùng đạt mục tiêu này. Mục đích xa dài là đóng được vai trò của một trong những hội đoàn dân sự quan trọng trong sứ mệnh cao cả đó, từ đó xây dựng kế hoạch và lộ trình để thực thi –mục tiêu gần nằm trong mục đích xa dài, mục đích xa dài hướng dẫn phương thức hành động nhằm đạt mục tiêu gần.
 
Đó là một số góp ý đại cương như thế của tôi. Tôi tin rằng các hội viên sáng lập của Hội đều là những nhà báo có thâm niên và kinh nghiệm nghề nghiệp, sẽ còn có những ý kiến hay hơn và xác đáng hơn để phát triển Hội.
 
Tôi viết thư trên đây đúng theo chức trách và lương tâm người cầm bút, không vì mong cầu danh tiếng hay lợi ích, và cũng không chịu sự chi phối của bất kỳ đảng phái, phe nhóm nào. Nên xin phép chỉ góp ý mà không tranh luận. Nếu có sai sót gì đó so với thực tế hay các cách nhìn khác, xin quý vị miễn thứ và tùy nghi định liệu sao cho phù hợp với tôn chỉ và sự hoạt động hữu hiệu của Hội, và nhất là cho sự phát triển vững mạnh của nền báo chí tự do tại nước ta –điều mà tất cả chúng ta đều đang nhắm tới.
 
Trân trọng,
 
Nguyễn An Dân
 
(11/08/2014)

Ghi chú:

1( )http://www.qdnd.vn/qdndsite/vi-vn/61/43/chong-dien-bien-hoa-binh/su-van-dung-va-phat-trien-sang-tao-chu-nghia-mac-le-%E2%80%93-nin-tu-tuong-ho-chi-minh-cua-dang-ta-trong-thoi-ky-doi-moi/316075.html
 
(2)  http://www.ijavn.org/ - http://www.nytimes.com/


THƯ GÓP Ý
GỬI HỘI NHÀ BÁO ĐỘC LẬP VIỆT NAM

Trước tiên, tôi gửi quý Hội lời chào sức khỏe, thân ái và trân trọng. Tôi viết thư này trong vị thế một người quan tâm đến quý Hội, đến tự do tư tưởng và đến không gian xã hội dân sự Việt Nam. Sau nhiều ngày quan sát, trò chuyện cùng những người quan tâm, tôi tổng hợp các góp ý phản hồi gửi đến quý Hội.

Tôi tán thành và chúc mừng việc ra đời Hội Nhà Báo Độc Lập (HNBĐL), như một nơi quy tụ những người viết báo (dù có thể chưa phải nhà báo chuyên nghiệp) muốn nói thẳng, nói thật trong tinh thần trung thực, khách quan và đa chiều, một điều đáng quý và cần nhân rộng trong hiện thực đất nước hôm nay.

Tôi hiểu hết những gì các anh chị trong Hội phải chịu đựng và nỗ lực vượt qua vì một quyền tư do tư tưởng đúng nghĩa, heo các chuẩn mực mà quốc tế đã công nhận từ lâu, cho mình và cho cộng đồng những người cầm bút và viết báo tại Việt Nam hôm nay và ngày mai.

Tôi cũng hiểu rõ những áp lực mà quý anh chị em đang phải chịu, sự đánh giá của dư luận, sự khó khăn về tài chính, sự đe dọa của đảng quyền, sự trăn trở cho tương lai của Hội…Đó là những áp lực không nhẹ, nhưng các anh chị đã vượt qua, tôi thật sự thán phục và ngưỡng vọng.

Trong tinh thần đó tôi viết Thư này góp ý củng quí anh chị trong Hội.

Thứ Hai, 11 tháng 8, 2014

Cả người Việt chống Cộng và Việt Cộng nếu không biết dựa vào Mỹ là ngu!

Cứ mỗi lần chính phủ Mỹ có một “chiêu” mới tung ra, người Việt trong cộng đồng chúng ta lại bàn tới bàn lui. Đặc biệt là những nhà làm chính trị. Nếu việc làm đó có tính cách chống lại đảng Cộng sản Việt Nam thì muôn người như một, viết bài bình luận rồi kết luận Cộng sản sắp chết tới nơi, chúng ta chuẩn bị về Việt Nam để thay thế chính quyền hiện tại, lãnh đạo đất nước. Hoan hô, biểu tình người Mỹ chống Cộng muôn năm… Nhưng nếu người Mỹ tung “chiêu” có lợi cho chính quyền Việt Nam, các nhà chính trị lại chê trách người Mỹ thế nầy thế kia. Mặc dù không dám biểu tình chống đối như biểu tình ủng hộ, các đảng phái chính trị uất ức rồi chỉ để …trong bụng. Người ta nói người Mỹ chao đảo, khó hiểu. Thực ra, người Mỹ rất dễ hiểu.

Như đã nhiều lần trình bày trước đây, chẳng có người Mỹ nào chống cộng hay thân cộng; họ chỉ làm theo quyền lợi của họ mà thôi. Cộng đồng chúng ta lại thường lạc quan khi Mỹ đưa ra yêu sách làm khó làm dễ với Việt cộng, nhưng cũng rất buồn khi họ chơi thân với chính quyền hiện tại. Công việc đấu tranh chống cộng ròng rã gần 39 năm nhưng chúng ta không nhận được một kết quả nào được gọi là khả quan, mà hầu như đánh phá nhau khả quan hơn chuyện chống cộng. Lý do dễ hiểu: vì sống trong một đất nước tự do, lại không có người lãnh đạo, không một cơ quan và luật lệ để có biện pháp khi lầm lỗi, ân thưởng khi làm tốt, ai cũng muốn là người số một nên cuộc đấu tranh chống cộng cứ lẩn quẩn hơn ba thập niên, và sẽ còn tiếp tục lẩn quẩn thập niên thứ bốn. Một ví dụ, có ngài tiến sĩ lập ra tổ chức mới đây mang tên “Mặt trận chống Cộng sản Việt Nam và những tay sai”. Chống cộng sản và tay sai là chuyện người Việt quốc gia đã làm gần 39 năm, thế thì tại sao ông tiến sĩ nầy không cùng tham gia với họ, cần chi phải lập ra một tổ chức khác? Cũng dễ hiểu thôi. Nếu ông tiến sĩ tham gia công cuộc chung thì chẳng ai biết ông là ai. Nhưng lập ra tổ chức khác thì ông mới làm chủ tịch hay hội trưởng, đảng trưởng… mới nổi danh. Chính vì mơ tưởng những cái danh hư ảo như vậy nên công việc chống cộng ở hải ngoại chẳng đi tới đâu, cộng sản ở quê nhà tiếp tục phè phỡn để lãnh đạo đất nước.

Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2014

NGUYỄN CAO KỲ VÀ DƯƠNG VĂN MINH BAO CHE VIỆT CỘNG NẰM VÙNG NHƯ THẾ NÀO?

1* Mở bài
Nguyễn Cao Kỳ và Dương Văn Minh đã từng bao che, giúp đở, chứa chấp, cung cấp phương tiện và vũ khí cho Việt Cộng nằm vùng để đánh phá hậu phương Việt Nam Cộng Hoà. Hai ông tướng nầy có trách nhiệm trong việc đưa đồng bào miền Nam VN vào chế độ độc tài tàn bạo của Chủ Nghĩa Cộng Sản.
Hành động phản bội dân tộc được thể hiện qua việc bao che và giúp phương tiện cho sinh viên Việt Cộng nằm vùng Huỳnh Tấn Mẫm như dưới đây.

Thiên đường Cộng Sản: Mẹ tự tử để lấy tiền phúng viếng cho con học

Sau một tháng toan tính kỹ lưỡng, chị Nguyễn Thị Mỹ Nhân, 38 tuổi, ngụ ấp 5, xã An Xuyên, TP Cà Mau, tỉnh Cà Mau quyết định… chết. Chị chọn quyên sinh là giải pháp cuối cùng với hy vọng kiếm được ít tiền phúng điếu và gia đình được cấp sổ hộ nghèo. Đau đớn đến mức trong lá thư để lại, chị còn nhắn chồng đi xin hòm về liệm, dành tiền đóng học cho con.
Thắt lòng mẹ tự tử để lấy tiền phúng viếng cho con học - Ảnh 1

Di ảnh chị Nhân.

Nghẹn uất xót thương
Chiều 24/4/2013, xứ An Xuyên bàng hoàng, thảng thốt bởi cái tin chị Nhân treo cổ chết.
Trước khi thắt cổ chết một tháng, chị đã nói với chồng, với con, với nhiều người hàng xóm về kế hoạch chết của mình. Chị khẳng định với chồng là chỉ còn một con đường duy nhất duy trì việc học cho các con. Đó là chị phải chết đi để mọi người đến phúng viếng mới có tiền trang trải cho các con học, giảm gánh nặng cho chồng, lấy linh hồn phù hộ cho chồng con… trúng số độc đắc.
Người chồng đau khổ nhưng bất lực trước ý chí sắt son của người vợ.

Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

Tổ chức Y tế Thế giới tuyên bố tình trạng khẩn cấp dịch Ebola


Tổng giám đốc WHO, bà Margaret Chan và Phó TGĐ Keiji Fukuda trong cuộc họp báo về dịch Ebola tại Genève, 08/08/2014.
Tổng giám đốc WHO, bà Margaret Chan và Phó TGĐ Keiji Fukuda trong cuộc họp báo về dịch Ebola tại Genève, 08/08/2014. REUTERS/Pierre Albouy
Hôm nay 08/08/2014, sau hai ngày làm việc tại Genève, Ủy ban khẩn cấp của Tổ chức Y tế Thế giới tuyên bố công nhận dịch bệnh Ebola, đang hoành hành tại miền tây Châu Phi, là« vấn đề y tế khẩn cấp toàn cầu ».
Phát biểu trước báo giới, bác sĩ Margaret Chan, Tổng giám đốc Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), cho biết Ủy ban khẩn cấp « thống nhất nhận định các điều kiện của một vấn đề y tế toàn cầu hiện đã hội đủ », và để đối mặt với tình hình đang trở nên nghiêm trọng hiện nay, cần một « phản ứng quốc tế có phối hợp » để « ngăn chặn và đẩy lùi dịch bệnh Ebola trên thế giới ».

Dịch Ebola, còn gọi là dịch sốt xuất huyết Ebola, khiến gần 1.000 người thiệt mạng kể từ đầu năm nay, trên tổng số 1.700 trường hợp mắc bệnh. Theo Tổng giám đốc Tổ chức Y tế Thế giới, đây là dịch bệnh « nghiêm trọng nhất » trong vòng bốn thập niên. Đây là lần thứ ba WHO huy động một can thiệp khẩn cấp ở mức độ này. Lần đầu tiên là vào năm 2009 để đối phó với dịch cúm gia cầm Châu Á, và lần thứ hai là vào tháng 5/2014, để ngăn chặn dịch sốt bại liệt tại Cận Đông.
Ủy ban khẩn cấp của Tổ chức Y tế Thế giới không giới hạn giao thông hay thương mại quốc tế, nhưng kêu gọi nguyên thủ các nước bị dịch bệnh hoành hành « tuyên bố tình trạng khẩn cấp »và « thông báo trực tiếp với toàn thể dân cư » về tình trạng dịch bệnh. Theo Phó tổng giám đốc Tổ chức Y tế Thế giới phụ trách dịch bệnh, bác sĩ Keiji Fukuda, thời gian cách ly 31 ngày là cần thiết đối với tất cả những ai nhiễm virus.

Xin Tri Ân


Bài đọc suy gẫm: Xin Tri Ân hay “Mẹ Tôi, người vợ lính VNCH. Tác giả Hùng Biên, một người con viết về sự hy sinh cao quý của mẹ cho chồng con thực không có bút mực nào tả hết được.  Hình ảnh chỉ có tính minh họa.
Trong mỗi chúng ta ai cũng có một người mẹ, để được yêu thương, chăm sóc và dạy dỗ. Sự hy sinh cao quý của mẹ cho chồng con đã được vinh danh nhiều qua thi ca Việt Nam. Nhưng sự hy sinh của các bà mẹ, những người vợ lính Việt Nam Cộng Hòa (VNCH), thì không có bút mực nào viết ra hết. Là một người con có mẹ là vợ lính VNCH, tôi đã trải qua nhiều kinh nghiệm về sự hy sinh của mẹ tôi và nhìn thấy sự hy sinh của các bà mẹ, của các bạn đồng cảnh. Với lòng thương yêu và trân quý sự hy sinh của mẹ, tôi đã ôm ấp trong lòng một bài viết về mẹ từ lâu. Sau khi ba tôi mất, nhìn thấy nỗi cô đơn và thương nhớ của mẹ đã thôi thúc tôi phải viết bài về mẹ.

Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014

Tướng Lương Xuân Việt Nói Tiếng Việt, Cảm Ơn VNCH


rsz_lxv102 Trên băng YouTube ghi lại buổi lễ Đại tá Lương Xuân Việt được thăng cấp Chuẩn tướng Lục quân Hoa Kỳ hôm Thứ Tư 6-8-2014, tân Chuẩn Tướng Lương Xuân Việt khi phát biểu bằng tiếng Việt đã nói cảm ơn quân đội VNCH, cảm ơn đất nước VNCH. và nói câu nói bất hủ của Danh Tướng Lý thường Kiệt, “Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư.”
Người gắn cấp tướng cho tân Chuẩn tướng Lương Xuân Việt là Trung Tướng Mark Milley.
Trong buổi lễ phong tướng có tham dự của gia đình tân Chuẩn tướng Lương Xuân Việt, và của nhiều người trong cộng đồng Việt.
Bản tin AP ghi lời phỏng vấn Binh Nguyen, người liên lạc cảnh sát thành phố Austin với cộng đồng, nói rằng Lương Xuân Việt được phong tướng là giây phút lịch sử của tất cả người Mỹ gốc Việt, và Binh Nguyen nói rằng ông tự hào khi được tham dự buổi lễ này.
Dân biểu liên bang Lowenthal đã có lời phát biểu từ văn phòng về việc Chuẩn Tướng Lương Xuân Việt được vinh thăng:
“Tôi rất vui mừng khi nhận được tin về việc thăng cấp của Chuẩn Tướng Lương Xuân Việt. Là một vị Tướng gốc Việt đầu tiên trong Quân Đội Hoa Kỳ, Chuẩn Tướng Lương Xuân Việt là một hình ảnh nổi bật không chỉ về nét đa dạng trong văn hoá, truyền thống và sắc tộc của nước Mỹ nói chung mà còn trong hàng ngũ các quân nhân nam nữ đang anh dũng phục vụ trong Quân Lực Hoa Kỳ. Tôi xin chúc Chuẩn Tướng Việt những điều tốt đẹp nhất trên con đường phục vụ quốc gia trong danh dự, anh dũng, và lòng can đảm.”
Chuẩn tướng Lương Xuân Việt là con trai duy nhất trong gia đình có 7 chị em gái, họ đều thành công trên đất Mỹ.

Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

Lê Nguyên Hồng - Sự nguy hiểm xuất phát từ tư tưởng của Lão Móc (Nguyễn Văn Nghiêm)*

Chuyện Lão Móc (Nguyễn Văn Nghiêm) làm thơ ca ngợi Hồ Chí Minh đang là nỗi đau cho những người chống Cộng, và nó trở thành nặng nề hơn đối với những ai đã nhiệt tình ủng hộ các bài viết của Lão Móc lâu nay. Nhưng nếu như không phân tích sự việc một cách có lý có tình thì có thể dư luận dễ rơi vào chuyện yêu ghét theo cảm tính…


Chân dung Lão Móc tức Nguyễn Văn Nghiêm

Trước hết Lão Móc đã thừa nhận mình là tác giả đích thực của “những vần thơ ca ngợi quỷ”- nguyên văn tựa bài viết lên án Lão Móc trên trang Ba Cây Trúc, và được thể hiện ngay trong các bài viết của chính Lão Móc với những tựa đề: “Tự thú của một tù binh”, “Mang tơi chữa lửa” và “Như bắt được vàng”. 
Như vậy không có chuyện ai đó đã gắp lửa đặt lòng bàn tay Lão Móc cả.

Câu hỏi đặt ra là: Tại sao Lão Móc lại phổ biến bài viết “Tự thú của một tù binh”? Xưa nay chuyện tự thú là hành động đáng khuyến khích. Nhưng tại sao lại tự thú và tự thú nhằm mục đích gì thì lại là điều đáng bàn.

Thứ Tư, 6 tháng 8, 2014

Thế giới có thể sẽ bị thay đổi vì bệnh vi rút Ebola

Trong thời gian xảy ra dịch bệnh Ebola, WHO thường xuyên theo dõi và đánh giá tình hình sức khỏe cộng đồng. Đến nay (1/8/2014) đã có 729 người tử vong vì vi rút này.

1. Bệnh do vi rút Ebola là gì?
Bệnh do vi rút Ebola (Ebola virus disease), từng được biết đến là bệnh Sốt xuất huyết do vi rút Ebola (Ebola haemorrhagic fever), là bệnh nguy hiểm dễ gây tử vong ở người. Tỷ lệ tử vong do Ebola virus disease (EVD) lên đến 90%.
Dịch bệnh EVD được phát giác lần đầu tại những bản làng xa xôi hẻo lánh tại khu vực Trung và Tây Phi, gần rừng nhiệt đới. Vi rút Ebola xuất hiện lần đầu tại Sudan và Cộng hòa Công Gô vào năm 1976.
Tại Công Gô, vi rút được phát giác ở một ngôi làng ven sông Ebola, vì vậy người ta đặt tên là vi rút Ebola. Tại châu Phi, dơi ăn quả được xem là các vật chủ tự nhiên của vi rút này.
2. Vi rút Ebola lây nhiễm sang người như thế nào?