Thứ Trưởng Ngoại Giao Việt cộng Nguyễn Thanh Sơn vừa đi một chuyến công du Bắc Mỹ, đã sang Canada hôm 12/3/2014, rồi sau đó đi Houston, Bắc và Nam California. Khi ghé Nam Cali, ông đã trả lời phỏng vấn của phóng viên Phố Bolsa tivi. Qua cuộc phỏng vấn, chúng ta nhận thấy công tác của ông ta trong chuyến công du này là để chuẫn bị cho đợt tổng kết thành quả 10 năm của việc phát động Nghị quyết 36 mà bạo quyền Cộng sản Việt cộng chủ trương, nhận thấy có những điểm như sau:
1.- Hòa hợp hòa giải: Công tác nầy của Việt cộng đã thực hiện từ lâu và liên tục cho đến ngày nay và chỉ được xem như thành công đối với một số hạng người “Ăn cơm quốc gia, thờ ma Cộng sản”. Những loại người nầy tuy núp bóng trong hàng ngũ Quốc Gia, nhưng tư chất của họ chẳng khác gì bọn người Việt cộng, tức là phản bội: phản bội lý tưởng mà họ từng tuyên bố, phản bội Cộng đồng đã nuôi dưỡng cho sự nghiệp của họ, phản bội anh chị em đã từng gắn bó với họ trong những thời gian lâu dài và đặc biệt nhứt là phản bội tổ quốc, vô ơn, bạc nghĩa với đất nước Việt Nam Cộng Hòa, một chánh quyền đã ưu đãi gia đình họ để cho họ có được vị trí mâm cao cổ đầy như ngày hôm nay.
Những lọai người nầy chỉ biết có quyền lợi là trên hết, dân tộc khổ đau đối với họ chỉ là chuyện đầu môi chót lưỡi mà thôi, vì vậy, suốt đời của họ chỉ có chạy theo những kẻ quyền thế, có nghĩa là chỉ “phù thịnh chớ không phù suy” mà quên rằng những kẻ thịnh chỉ cần họ để lợi dụng cho một vài nhu cầu nào đó rồi sau cùng sẽ vắt chanh bỏ vỏ, điển hình như nhóm Trịnh Vĩnh Bình ở Hòa Lan, như Trần Trường ở Cali,
Ngày xưa ở bên Tàu, bọn nữ nô nhà Thương bị người đời khinh bỉ qua mấy câu thơ:
Thương nữ bất tri vong quốc hận
Cách giang do xướng Hậu Đình Hoa
Không ngờ ngày nay, trong Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng sản của chúng ta lại có một số người mà bản chất lại hèn hạ không kém bọn nữ nô nhà Thương bên Tàu cách nay đã hơn hai ngàn năm. Thật là đáng tiếc.
Nhưng điều may mắn là những hạng người nầy rất ít, vì trong suốt thời gian công du, Nguyễn Thanh Sơn chỉ đề cập được tên của một người duy nhứt ở Canada mà thôi, ngoài ra không còn ai khác (mà ông ta ngụy biện là giấu tên theo yêu cầu) trong Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng sản, những kẻ phản bội nầy đã bị đồng bào hải ngoại tẩy chay ngay khi họ vừa ló dạng, giống như bọn văn nô.
Bởi vậy, khi Nguyễn Thanh Sơn tuyên bố là Nghị quyết 36 của bè lũ Việt cộng đã thành công là hàm ý về sự thất bại nặng nề của chúng, vì nếu thành công thì tên Thứ trưởng ngoại giao nầy sẽ không bao giờ chịu mất công sức và lao lực để đi kêu gào mời gọi trong chuyến công du vừa qua. Hơn nữa, chúng cũng thừa biết rằng những kẻ “ăn cơm Quốc gia thờ ma Cộng sản” đến với chúng là một lẽ tự nhiên chớ cần gì phải kêu gọi, bởi vậy, gom những kẻ nầy lại rồi tuyên bố rêu rao mục đích chỉ để làm lũng đoạn Cộng Đồng chớ đâu phải là một sự thành công của Nghị quyết 36.
Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia ở hải ngoại bao giờ cũng chống lại việc hòa hợp hòa giải với bạo quyền Việt cộng dưới bất cứ hình thức nào, cụ thể là Quan Điểm 5 Không của cố Gs.Nguyễn Ngọc Huy và những cuộc biểu dương với rừng Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trong những cuộc tuần hành của Người Việt Quốc Gia ở khắp mọi nơi trên thế giới. Điều nầy đã là những trở lực lớn lao trong việc tuyên truyền của chúng đồng thời cũng là những thất bại lớn của chúng trong việc vận động phá hoại hàng ngũ Người Việt Quốc Gia. Cho nên, việc công du của Nguyễn Thanh Sơn vừa qua chỉ là một sự cố gắng trong những cố gắng, dù luôn chỉ đem lại thất bại cho chúng trong việc thi hành Nghị quyết 36 chớ chẳng có gì khác hơn.
Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia ở hải ngoại bao giờ cũng chống lại việc hòa hợp hòa giải với bạo quyền Việt cộng dưới bất cứ hình thức nào, cụ thể là Quan Điểm 5 Không của cố Gs.Nguyễn Ngọc Huy và những cuộc biểu dương với rừng Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trong những cuộc tuần hành của Người Việt Quốc Gia ở khắp mọi nơi trên thế giới. Điều nầy đã là những trở lực lớn lao trong việc tuyên truyền của chúng đồng thời cũng là những thất bại lớn của chúng trong việc vận động phá hoại hàng ngũ Người Việt Quốc Gia. Cho nên, việc công du của Nguyễn Thanh Sơn vừa qua chỉ là một sự cố gắng trong những cố gắng, dù luôn chỉ đem lại thất bại cho chúng trong việc thi hành Nghị quyết 36 chớ chẳng có gì khác hơn.
Nếu là thực tâm hòa hợp hòa giải dân tộc thì trước tiên bạo quyền phải làm điều nầy một cách nghiêm chĩnh với nhân dân trong nước, làm được như vậy thì đâu cần gì phải mất công cho những chuyến công du như Nguyễn Thanh Sơn vừa qua.
Trong nước thì bạo quyền đàn áp dã man những nhà bất đồng chánh kiến, những nhà hoạt động Tôn Giáo, đàn áp thô bạo những dân oan khiếu kiện, bắt bớ, xử án nặng nề để tù đày những người đã dám nói lên những điều sai trái của bạo quyền, những người đã dám tố giác những tội ác và tham nhũng của những đảng viên, dám vạch trần những bất công trong xã hội, như vậy thì Nguyễn Thanh Sơn lấy tư cách gì để kêu gọi hòa hợp hòa giải với Người Việt Quốc Gia? Một việc làm chỉ hoài công giống như việc đi “mò trăng đáy biển”.
2.- Nguyễn Thanh Sơn tuyên bố: Trong số 4,5 triệu Người Việt hải ngoại đã có 95% người về Việt Nam thăm quê hương:
Con số 95% nầy không có căn cứ mà chỉ là nói bừa vì có nhiều người đi đi về về nhiều lần trong một năm, ví dụ như những con buôn bất chánh, những “du sinh”, những thân nhân của chúng đi rửa tiền, những “lao động xuất khẩu”, những kẻ có tiền, phản bội vợ con về Việt Nam nhiều lần trong năm để du hí, những văn nghệ sĩ, bầu sô về nước ca hát tranh giành với đồng nghiệp nghèo khổ của họ để kiếm ăn, v.v…Có một ca sĩ tiếng tăm ngày trước đã từng tuyên bố là nàng ta được mời về nước 25 lần trong năm 2011 để ca hát làm từ thiện. Con số những kẻ nầy không thể kể vào tỷ lệ phần trăm trên tổng số Người Việt ở hải ngoại được, mặc dầu trên Passport của họ đều được đóng dấu cho mỗi chuyến đi.
Tất cả bọn Việt cộng từ trên xuống dưới đều giống nhau, tên nào cũng xấc xược, nói dai, nói dài, nói nhiều, nói bừa và nói dóc. Bởi vậy mới có câu nói của Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu: "Đừng nghe những gì Cộng sản nói mà hãy nhìn kỹ những gì Cộng sản làm”. Quả thật không sai.
3.- Việt cộng cần gì qua chuyến công du của Nguyễn Thanh Sơn: Chuyến công du của Nguyễn Thanh Sơn lần nầy cũng như những chuyến đi trước đó của những cán bộ cao cấp khác đều không ngoài mục đích là để tìm cách chứng minh với Mỹ và các nước Tây phương là 95% số người Việt ở hải ngoại đã về thăm quê hương, gởi tiền về để xây dựng đất nước năm nay đã lên tới một số tiền khổng lồ là 18 tỷ đô la Mỹ. Bên cạnh đó, để hỗ trợ cho nhu cầu sanh tử nầy, từ trước đến nay chúng luôn tìm cách cài người trong hay ngoài các Cộng Đồng, lên tiếng bài bác việc treo Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, dựng lên nhiều cơ sở Tôn Giáo Quốc Doanh ở hải ngoại không treo cờ Việt Nam Cộng Hòa lẫn cờ Cộng sản, lén lút treo cờ Cộng sản ở một vài nơi như các trường học chẳng hạn…
Nêu lên những con số và các sự kiện nầy để bọn chúng chứng minh với các nước Tây phương là việc cai trị của chúng là đúng nên được đông đảo đồng bào hải ngoại chẳng những không chống đối mà còn ủng hộ họ một cách mạnh mẽ, ngoại trừ 5% những người già cả, cố chấp, không chịu tìm hiểu thời cuộc như Nguyễn Thanh Sơn đã nhấn mạnh trong cuộc phỏng vấn nói trên.
Các nước Tây phương vì quyền lợi kinh tế của quốc gia họ nên họ chỉ cần có những con số và những sự kiện như vậy để nhắm mắt ký vào các hợp đồng làm ăn cho khỏi bị mang tiếng mặc dầu họ vẫn rất am tường về thực trạng tại Việt Nam.
Bởi vậy, những cuộc biểu dương lực lượng của Người Việt Quốc Gia với rừng Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trong những cuộc tuần hành và những bài viết vạch trần những âm mưu lừa đảo và sự dối trá để lừa bịp dư luận của bạo quyền Việt cộng cũng như tất cả những sự vận động về Nhân Quyền đến những cơ quan và chánh giới Tây phương lúc nào cũng làm cho bạo quyền cực kỳ cay cú và ăn ngủ không yên.
Vì thấy rằng những cuộc vận động Nhân Quyền hiện nay của Người Việt Quốc Gia đang sôi nổi khắp nơi, vì bị những tố cáo làm tay sai, bán nước cho Trung Cộng với đầy đủ lý lẽ của nó, thấy những điều nầy được phơi bày sẽ đem đến nhiều nguy hại cho sự tồn vong của chế độ nên bạo quyền mới có chuyến công du của Nguyễn Thanh Sơn, không gì khác hơn là để tìm cách “giải độc”. Điều nầy đủ để chứng minh, cho thấy rằng những nổ lực của Người Việt Quốc Gia đang làm cho bạo quyền run sợ.
4.- Nhửng điều cần nói: Là một thành phần dù nhỏ hay lớn trong tập thể Người Việt Quốc Gia, là những người đã và đang nắm giữ những chức phận lãnh đạo của một tập thể có thành tích đấu tranh chống Cộng, là những nhân sĩ, trí thức độc lập, là những người có địa vị trong các chánh quyền sở tại của quốc gia mình đang tạm dung, xin quý vị đừng mệt mỏi khi còn năng lực để nối tiếp con đường mình đã đi, nhưng dù có mệt mỏi thì cũng xin đừng có những hành động phản bội quê hương, xin đừng vì quyền lợi riêng tư mà tiếp tay với kẻ độc tài, ngoảnh mặt quay lung với đồng bào đang chịu đọa đày dưới gông cùm nghiệt ngã của bạo quyền Việt cộng và bọn Việt gian bán nước.
Sau lời tuyên bố của Nguyễn Thanh Sơn, ông Thượng nghị sĩ Canada gốc Việt đã bị đồng bào liên tiếp chỉ trích rất nặng nề về một số điểm như:
a.- Phản bội cố Gs.Nguyễn Ngọc Huy để thực hiện mưu đồ hòa hợp hòa giải với bạo quyền Việt cộng qua việc tiếp xúc riêng với cán bộ Việt cộng.
b.- Đồng thuận về sự thành công của Nghị quyết 36 và đồng thuận với sự đánh giá của Việt cộng cho rằng những nhà tranh đấu trong nước là phạm pháp và đặc biệt đồng ý về Việt Nam thăm quê hương theo lời mời của Nguyễn Thanh Sơn.
c.- Không đặt vấn đề đa nguyên, đa đảng trong cuộc thảo luận,…
Lẽ ra khi được đề cử làm Thượng nghị sĩ, đương sự phải nên rời chức vụ Chủ tịch Ũy Ban Chấp Hành Trung Ương/Liên Minh Dân Chủ VN, để vừa hợp lệ, rảnh tay làm việc cho nước Canada, vừa tránh tiếng xấu cho tổ chức nầy khi trong lòng ông đã có ý định bắt tay với bạo quyền mà trước đây ông đã từng chống đối.
Nếu những lời tuyên bố trên của Nguyễn Thanh Sơn chỉ là chuyện bịa đặt thì đương sự cần phải lên tiếng ngay lập tức để cải chánh, còn nếu không cải chánh gì cả tức là mặc nhiên chấp nhận sự thật là như vậy. Nếu quả đúng là như vậy thì xét về mặt tư cách chánh trị, ông Thượng nghị sĩ ngưòi Canada gốc Việt nầy còn tệ hơn ông Dân biểu Cao Quang Ánh của Mỹ ngày nào gấp bội phần. Điều nầy mới thật là đáng nói và đáng tiếc.
Thanh Thủy (03/4/2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.