Nguyễn đạt Thịnh
Ông Nguyễn Đình Thắng có làm gì đáng trách trong việc ông "giúp" bà Phạm Thu Hạnh hay không? Xin thử tìm câu trả lời qua lá thư ông viết để minh oan với dư luận.
Ông Thắng viết, "Tháng 9 năm 2013, Ông Trần Tử Thanh, người mà chúng tôi quen biết từ lâu, gọi điện thoại cho tôi hai lần để yêu cầu tôi gặp Bà Hạnh gấp vì có việc cần giúp đỡ. Trước đây tôi cũng được biết qua về Bà Hạnh là con gái nuôi của cụ Phan Vỹ, một người tôi cũng quen biết từ lâu. Tôi đồng ý gặp. Khi gặp, Bà Hạnh cho biết là trường dạy nghề làm tóc của Bà bị đóng cửa từ nhiều tháng và sắp đến hạn phải tái kiểm định (accreditation) nên bà ta muốn nhờ BPSOS giúp khôi phục hoạt động để thông qua kỳ tái kiểm định. Bà Hạnh tâm sự là muốn duy trì hoạt động của trường để phục vụ cộng đồng. Sau đó Bà Hạnh chở cụ Phan Vỹ đến gặp tôi để nói thêm vào. Việc huấn nghệ và tạo công ăn việc làm cho đồng hương là việc mà BPSOS đã thực hiện nhiều năm nay, đặc biệt là đối với các phụ nữ nạn nhân bạo hành gia đình. Tôi cho biết là sẵn sàng giúp. Tuy nhiên, trường của Bà Hạnh đăng ký với Tiểu Bang Virginia là một công ty doanh nghiệp vụ lợi cho nên BPSOS, một tổ chức bất vụ lợi, không thể đứng tên chung mà cần có một ban quản trị riêng cho đúng với luật pháp. Cho đến lúc ấy Bà Hạnh là người độc nhất trong ban quản trị. Điều này không đáp ứng đòi hỏi của luật pháp đối với một công ty vì phải có sự cân bằng và kiểm soát để bảo đảm minh bạch về quản trị; đó là ý nghĩa của chữ “công” trong “công ty”, tôi giải thích. Bà Hạnh đồng ý.