Theo chúng tôi biết, ở VN từ thời VNCH đến thời cộng sản, không có giáo sư nào tên là Nguyễn Chính Kết. Chỉ có "thầy" dạy giáo lý Công Giáo Nguyễn Chính Kết mà thôi. Có thể từ năm 2007 đến nay sang Mỹ, ông Kết đã kịp lấy học hàm giáo sư được hay chăng? Thậm chí chúng tôi cũng không chắc chắn là ông Kết đã học xong đệ nhị tú tài hay chưa nữa...
Bạn đọc lúc này đã chán ngấy những bài viết ngu ngơ làm lợi cho việt cộng của ông Kết lắm rồi. Đến mềm mại như trang Dân làm Báo còn phải rút roi ra đập ông thì vấn đề đã trở nên quá bức xúc rồi đó nghen...
Chúng tôi đăng lại bài mới của tác giả Dâu Bể Tang Thương trên Dân làm Báo.
BBT
Dâu bể tang thương (Danlambao) - Tôi không biết tác giả Nguyễn Chính Kết là ai, ở đâu, đang làm gì. Tuy nhiên đọc xong bài viết Chống cộng sản theo phong cách cộng sản? của ông, tôi thấy có một số vấn đề cần làm sáng tỏ. Tìm hiểu nhanh trên một số website thì được biết ông có học hàm giáo sư. Điều này làm tôi không khỏi bất ngờ vì ở trình độ của ông, khi viết lại bộc lộ khá nhiều hạn chế "không rõ vô tình hay cố ý". Vì vậy tôi mạo muội nhờ Danlambao đăng bài viết này để góp ý với ông. Nếu ông có đọc được và sau đó cho rằng tôi là người đấu tranh theo kiểu "độc tài cộng sản", không phải "dân chủ thật sự" như ông thì cũng đành chịu.
1. Ông liên tục phân tích về cách thức, đường lối đấu tranh mà cộng sản đã và đang vận dụng. Sau đó lại nêu lên một khía cạnh khác mà ông gọi là dân chủ "thật sự". Theo ông, nếu không hành động theo phương án sau thì những người tranh đấu thật ra cũng xấu xa giống cộng sản. Xin lỗi ông nhưng với cách diễn giải và cáo buộc chủ quan, "duy ý chí" này thì ông mới chính là người "độc tài cộng sản"trước và hơn cả những người đó. Nói theo kiểu dân gian là "chuột chù chê khỉ rằng hôi, khỉ mới trả lời cả họ mày thơm". Ông không cảm thấy mâu thuẫn với chính bản thân hay sao? Lập luận của ông đang từng bước bủa vây và dồn người khác đến hai cái cũi sắt đã treo sẵn hai bảng: "độc tài cộng sản" và "dân chủ thật sự". Ông đang đóng vai người thợ săn với cung tên và chó đang lùa đàn thỏ vào bẫy. Theo thiển ý cá nhân tôi, đây là lập luận dựa vào sức mạnh mang hơi hướng"độc tài", không phải là "dân chủ thật sự" như ông nghĩ đâu.
2. Ở trình độ của ông, tôi nghĩ ông chắc có biết câu nói "dĩ bất biến, ứng vạn biến"? Người thông minh, tài trí để đạt thành công phải ứng biến, hành động một cách linh hoạt tùy theo hoàn cảnh và tình huống. Nói như ông là kiểu quân tử Tàu, chứng tỏ ta đây là người văn minh, dân chủ, khoan dung, độ lượng. Ông đối mặt với kẻ thù, một tên cướp hay một kẻ tiểu nhân mà cứ rao giảng những lời lẽ văn hoa, dân chủ thì có khi chết lúc nào không hay. Cái mạng mất rồi thì còn cơ hội tranh đấu theo phong cánh "dân chủ thật sự" hay không? Xin được nhắc ông nhớ lại bài học Đệ nhị thế chiến. Khi phe trục đánh các nước xung quanh, họ đã đáp trả như thế nào? Đối thoại văn minh, dân chủ kiểu cố thủ tướng Anh Neuville Chamberlaine và cố chủ tịch Hội đồng quốc phòng Pháp Édouard Daladier để cho Đức quốc xã chiếm Áo, Tiệp Khắc, Litva, Ba Lan hay dùng vũ lực chống vũ lực như phe Đồng minh đã làm ở giai đoạn sau? Không đánh vào hang ổ, tiêu diệt được đầu sỏ thì chắc nhân loại bây giờ không còn được hít thở bầu không khí"dân chủ thật sự" đâu ông ạ. Mong rằng ông sẽ không lên án phe Đồng minh cũng tàn ác giống như phe phát xít chứ?
3. "Ở trong chăn thì mới biết chăn có rận". Phải gánh chịu thảm họa cộng sản đâu phải là người dân sống ở những nước "dân chủ thật sự". Do đó cách suy nghĩ và hành động của họ không thể giống như người dân Việt Nam được. Dù họ có hiểu và thông cảm thì cũng chỉ phần nào mà thôi. Ông không thấy bao nhiêu quốc gia, tổ chức khi phát biểu về tình hình Việt Nam chỉ toàn là những lời lẽ chính trị sáo rỗng theo kiểu "Chúng tôi lấy làm quan ngại...", "đề nghị chính phủ Việt Nam..."hay sao? Ông không biết cộng sản bày ra "cải cách ruộng đất" để tắm máu dân lành miền Bắc như thế nào à? Ông không nhớ năm xưa bao nhiêu đồng bào đã phải xuống thuyền ra đi tìm sự sống trong cái chết à? Ông có rõ cộng sản đang ngày ngày hành hạ bóc lột đồng bào trong nước đến tận xương tủy không vậy?"Chín người, mười ý", thế mà ông lại muốn những người bị cộng sản hãm hại đến thân bại danh liệt, tan nhà nát cửa, sống không bằng chết với những người đang nhà cao cửa rộng, tiền tài không thiếu cùng chiến tuyến, chung ý tưởng. Họ nên dẹp bỏ tư tưởng "độc tài cộng sản" cùng nhau phất ngọn cờ "dân chủ thật sự" đấu tranh chống cộng? Xin ông tỉnh giấc là vừa rồi đó, cứ vừa ngủ vừa tranh đấu thì"dân chủ thật sự" ông chỉ có thể tìm thấy trong mơ thôi.
4. Nghị quyết 1481 của hội đồng châu Âu năm 2006 đã lên án chủ nghĩa cộng sản phạm tội ác chống lại loài người. Như vậy đấu tranh chống cộng cũng là đấu tranh chống cái ác, chống tội phạm, bảo vệ an ninh của xã hội, đất nước, tính mạng và tài sản của người dân. Trừ khi ông không cho rằng cộng sản là tội phạm thì tôi miễn có ý kiến. Hình phạt dành cho tội phạm có nhiều mức độ: nhẹ thì cảnh cáo răn đe, tù treo, phạt tiền, nặng thì giam giữ. Mức độ cuối cùng: khi hành vi quá nghiêm trọng, mất tính người, không thể cải tạo thì phải loại bỏ vĩnh viễn để bảo vệ những người xung quanh. Nếu căn cứ vào mức độ phạm tội thì cộng sản thuộc vào loại cùng hung cực ác, trời không dung đất không tha, mười tám tầng địa ngục cũng không đủ chỗ chứa. Nếu vậy thì đấu tranh quyết liệt, không khoan nhượng với bọn chúng là việc làm đúng đắn. Sao ông có thể cho là "cá mè một lứa" với cộng sản được? Hay là ông nghĩ rằng cải tạo cộng sản thành người tốt thì mới là"dân chủ thật sự"?
5. Tôi cho rằng điểm sai lầm lớn nhất của ông là đánh đồng hai sự việc về mặt bản chất hoàn toàn khác nhau. Cộng sản là bọn "treo đầu dê, bán thịt chó", lợi dụng những giá trị chân thiện mỹ để phục vụ cho những mưu đồ đen tối, thấp hèn, bẩn thỉu. Giá trị tinh thần với chúng là con số 0 tròn trĩnh vì chúng chỉ biết đến vật chất mà thôi. Để đạt được mục đích thì chúng không từ bất kỳ thủ đoạn nào. Trái ngược với bọn chúng, chúng ta đấu tranh vì lý tưởng dân tộc, vì tổ quốc, vì đồng bào. Điều kiện, hoàn cảnh, tính cách, trình độ... khác nhau thì cách thức tiến hành cũng sẽ khác nhau. Điều này rất đỗi bình thường và phù hợp với quy luật đa dạng của tạo hóa. Như tôi đã phát biểu từ đầu, cần phải linh hoạt trong một thế giới luôn vận động và phát triển không ngừng. Có thể tại một thời điểm, một tình huống nào đó, ôn hòa là biện pháp hay. Tuy nhiên khi gió đã đổi chiều thì quyết liệt lại là cách tốt nhất.
Tóm lại, kinh nghiệm đau thương từ khi cộng sản xuất hiện tại Việt Nam năm 1930 đến nay cho thấy không thể có sự ôn hòa, nhẫn nhịn, tình thương được. Những giá trị này đặt sai chỗ, ngược lại sẽ đem đến những tai họa khôn lường. Xin nêu một vài dẫn chứng cụ thể:
- Nếu dân ta không lầm tin là Việt Minh giành độc lập cho dân tộc (thay vì cướp chính quyền từ chính phủ Trần Trọng Kim) thì cộng sản có cơ hội leo lên cầm quyền hao sao?
- Nếu các địa chủ miền Bắc giàu lòng yêu nước thương nòi không thương Việt Minh đói khổ tiếp tế, nuôi dưỡng chúng thì chúng đã chết đói nhăn răng từ lâu. Làm gì có cơ hội quay lại lấy oán trả ơn, giết hại họ một cách bừa bãi như vậy.
- Nếu nhiều đồng bào miền Nam không vì ngộ nhận, thương tình che giấu cộng sản dưới hầm thì chúng cướp được miền Nam để rồi đẩy cả nước xuống vực thẳm như ngày hôm nay hay sao?
Cộng sản ngày nay vẫn tiếp tục sử dụng chính sách cài răng lược tung gián điệp, tình báo đi khắp nơi để đánh phá, chia rẽ, làm suy yếu tất cả các phong trào tranh đấu ngay từ trong trứng nước. Do vậy nếu không vạch rõ chiến tuyến để nhận diện bạn thù thì khác nào giúp sức cho địch đánh lại chính ta. Mong là ông giáo sư Nguyễn Chính Kết suy nghĩ đến những luận điểm này để từ nay đừng đưa ra những bài viết có lợi cho kẻ thù như thế nữa. Là trí thức có học vị, học hàm cao thì nên có sự đóng góp tương xứng hơn là "thọc gậy bánh xe". Thân chào ông!
Ngày 17/09/2014
Chống cộng sản theo phong cách cộng sản?
Nguyễn Chính Kết (Danlambao) - Thời đất nước bị thực dân Pháp cai trị khắc nghiệt, biết bao người yêu nước đã đầu quân dưới lá cờ của Hồ Chí Minh. Đọc những bài văn của ông Hồ kể tội thực dân Pháp, kêu gọi người dân đứng lên đấu tranh lật đổ chế độ thực dân, hứa hẹn một tương lai thật tươi sáng cho đất nước, biết bao người lầm tưởng ông là một người yêu nước, là một nhà cách mạng thật sự. Nhưng than ôi, cướp được chính quyền từ chính phủ Trần Trọng Kim rồi, Hồ Chí Minh thành lập ngay một chế độ độc tài còn hà khắc và chà đạp nhân quyền gấp bội thực dân Pháp. Dân tộc ta đúng là "tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa"! Biết bao người yêu nước trước đây từng đầu quân dưới lá cờ "giải phóng dân tộc" của Hồ Chí Minh phải thất vọng, uất ức và hối hận vì mình đã lầm lẫn một cách nghiêm trọng, trở thành kẻ đồng lõa với những tên tội đồ dân tộc, góp phần làm nên chế độ buôn dân bán nước hiện nay.
Tình trạng Việt Nam hiện nay còn tệ hại hơn cả thời thực dân Pháp. Nhiều lực lượng trong và ngoài nước đã đứng lên đấu tranh, quyết tâm giải thể chế độ hiện hành. Những gì cần làm trong cuộc đấu tranh - như tố cáo tội ác của chế độ, thức tỉnh lòng yêu nước của toàn dân, kêu gọi người dân tham gia đấu tranh xóa bỏ chế độ… - thì Hồ Chí Minh ngày xưa đã làm, và hiện nay các đoàn thể đấu tranh chống độc tài cộng sản cũng đang làm.
Nhưng vấn đề rất quan trọng cần phải nghiêm túc đặt ra là: sau khi giải thể chế độ độc tài phi nhân này thì chế độ thay thế nó là chế độ gì? Đừng để đất nước lâm vào cảnh "tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa" như Hồ Chí Minh đã gây nên, là thay thế chế độ thực dân tàn bạo bằng chế độ cộng sản còn tàn bạo hơn gấp nhiều lần. Nhưng làm sao biết được chế độ mới mà chúng ta chủ trương thay thế chế độ độc tài toàn trị hiện nay có phải là một chế độ thật sự tự do dân chủ không?
Một nguyên tắc giúp chúng ta biết được, đó là: cứ xem cây thì biết trái. Cây tốt ắt sinh trái tốt và cây xấu ắt sinh trái xấu.
Ứng dụng nguyên tắc này vào cuộc đấu tranh chống thực dân của cộng sản ta thấy Hồ Chí Minh không hề áp dụng những nguyên tắc của các chế độ dân chủ mà chỉ sử dụng những phương cách mà các chế độ độc tài chuyên môn sử dụng. Do đó, dù Hồ Chí Minh có nói hay cỡ nào, hứa hẹn những điều tốt đẹp tới đâu, thì chế độ mà ông ta thành lập thời hậu Pháp thuộc ắt phải là một chế độ độc tài, phi nhân.
Cũng vậy, cứ xem cách mà các đảng phái, đoàn thể hay cá nhân đang áp dụng trong cách đấu tranh hiện nay, ta có thể biết ngay sau khi giải thể được chế độ cộng sản, nếu những tập thể hay cá nhân đó nắm quyền, thì họ sẽ lập nên một nhà nước hay thể chế loại nào, độc tài hay dân chủ. Nếu khi chưa nắm được quyền bính mà họ đã hành xử như cộng sản thì chắc chắn khi nắm được quyền bính trong tay, họ sẽ hành xử không khác gì cộng sản.
Cách hành xử của cộng sản có thể tóm gọn như sau:
● Cộng sản không chấp nhận sự khác biệt hay đa dạng trong lãnh vực chính trịđối với những người cùng theo đuổi mục đích chống thực dân đế quốc như họ. Vì thế, họ tìm cách bách hại hay tiêu diệt những ai tư tưởng hay có lập trường chính trị khác với họ. Họ không chấp nhận khác biệt hay đối lập. Đối với họ, đối lập hay khác biệt đồng nghĩa với chống đối, là đối thủ, là kẻ thù, cần phải trừng trị hoặc tiêu diệt.
- Hiện nay, rất nhiều người cùng quyết tâm chống độc tài cộng sản, cùng đấu tranh cho tự do dân chủ như chúng ta, nếu có ai nói nghịch tai ta, khác quan điểm hay lập trường của ta, mà ta quyết triệt hạ họ, mạt sát họ hết ngày này qua tháng khác, thì ta cũng đâu khác gì cộng sản? Người dân trong và ngoài nước cũng như chính giới các nước dân chủ làm sao ủng hộ ta được khi thấy ta hành xử y hệt cộng sản?
● Cộng sản chủ trương tuyên truyền dối trá, lừa đảo miễn sao có lợi cho mình và có hại cho đối thủ. Họ triệt để áp dụng câu nói của Goebel: “Một câu chuyện dù hoàn toàn không đúng sự thật, nhưng nếu chúng ta cứ nhắc đi nhắc lại, thì lúc đầu dân chúng có thể không tin, nhưng rồi sẽ bán tín bán nghi, và nếu cứ tiếp tục nhắc lại mãi thì cuối cùng họ sẽ phải tin đó là sự thật.” - Để hạ thủ những người khác lập trường hoặc bất lợi cho mình, cộng sản sẵn sàng dựng chuyện, vu khống và tuyên truyền bằng đủ mọi phương tiện để hạ uy tín, để mọi người nghĩ xấu và tẩy chay họ. Để mọi người dễ tin hơn, ngoài việc "tuyên truyền đen" là vu khống trắng trợn, cộng sản còn sử dụng "tuyên truyền xám" là dựa trên những sự kiện có thật để từ đó bịa thêm những tình tiết bất lợi cho đương sự. Nhờ những sự kiện có thật đó, người dân dễ tin vào những tình tiết bịa đặt kia. Cộng sản sẵn sàng chụp mũ "phản động" cho những ai chúng không ưa hay có khả năng cạnh tranh với chúng.
- Nếu ta cũng áp dụng câu nói của Goebel, sẵn sàng dựng chuyện vu khống người khác, chụp mũ cộng sản cho những ai ta không ưa, thì ta có khác gì cộng sản? Làm sao những quốc gia có lý tưởng dân chủ chấp nhận ủng hộ những lực lượng đấu tranh nhằm giải thể chế độ độc tài cộng sản khi họ nhìn thấy những lực lượng này nếu thành công thì sẽ thành lập nên một chế độ độc tài khác, cũng chụp mũ, vu khống y như cộng sản?
● Cộng sản chủ trương "thà bắt lầm hơn bỏ sót": chỉ cần nghe vài câu nói hay thấy một hành động đáng nghi nào đó là đã vội kết án bừa bãi, sẵn sàng bỏ tù hay tiêu diệt người ta. Đối với cộng sản, kết án oan một người hay hàng trăm người không phải là vấn đề. Điều này chúng ta thấy rất rõ qua những phiên tòa cộng sản, nhất là những phiên tòa xử những người bất đồng chính kiến. - Còn các chế độ thật sự dân chủ thì chủ trương "thà tha lầm hơn bắt lầm". Nếu chỉ là nghi ngờ, chưa đủ bằng chứng để kết tội, thì vẫn phải coi đối tượng là hoàn toàn vô tội.
- Trong hai cách đó, ta hành xử theo cách nào? Nếu chỉ dựa vào một vài sự kiện khả nghi nào đó mà ta đã vội kết án những người cùng đấu tranh dân chủ với ta là cộng sản, là thân cộng, hay chụp cho họ một cái mũ bất lợi nào đó, thì cộng sản với ta có gì khác nhau? Nhiều người đã bỏ cuộc, rời hàng ngũ đấu tranh vì bị chụp mũ vô cớ, hoặc nhìn thấy những người đấu tranh khác bị chụp mũ. Họ không còn tin tưởng vào chính nghĩa của những người mang danh đấu tranh dân chủ mà lại sẵn sàng chụp mũ người khác như thế!
● Cộng sản chủ trương dùng bạo lực để ép buộc người khác phải làm theo ý muốn hay đường lối của mình. Ai không theo thì khủng bố, hành hung, tra tấn, sách nhiễu. Trong cuộc cải cách ruộng đất, nhiều người bị buộc phải đấu tố địa chủ mà đành phải đấu tố mặc dù biết người mình đấu là vô tội, thậm chí còn là người ơn của mình nữa. Chỉ vì sợ bị khủng bố, phiền nhiễu mà đành phải làm điều trái với lương tâm, đạo nghĩa.
- Nếu ta cũng dùng bạo lực và khủng bố để ép buộc người khác phải theo hoặc ủng hộ lập trường của mình, không chấp nhận cho họ được tự do bày tỏ điều họ nghĩ, thì ta khác cộng sản ở chỗ nào? Thời đại tân tiến hiện nay, bạo lực và khủng bố có nhiều dạng, chẳng hạn qua những phương tiện truyền thông như truyền thanh, truyền hình, internet, email, facebook... không nhất thiết phải dùng tới súng đạn, dao búa hay thứ vũ khí khác. Nhiều người mang danh đấu tranh nhưng không dám nói dám làm những gì cần phải nói phải làm chỉ vì sợ bị khủng bố bởi chính những kẻ cùng chiến tuyến với mình, họ sợ "tự đưa lưng cho người ta đánh", sợ "bị văng miểng".
● Để hô hào đấu tranh, cộng sản khích động hận thù bằng cách tuyên truyền về những tội ác có thật của thực dân Pháp, và bịa ra những tội ác để gán cho "đế quốc Mỹ" và chính quyền Miền Nam Việt Nam. Bị tuyên truyền, nhiều người dân tin thật, đâm ra căm thù rồi tình nguyện chống lại những người mà cộng sản muốn chống.
- Nếu ta cũng dựng chuyện, vu khống để tuyên truyền gây chia rẽ, hận thù, để mọi người cùng với ta căm thù kẻ ta ghen ghét, kẻ bị ta coi là đối thủ, mặc dù họ hoàn toàn vô tội, thì ta cũng độc ác đâu thua kém gì cộng sản?
● Cộng sản chủ trương sử dụng bất kỳ phương tiện nào, kể cả những việc thất đức tàn ác, miễn sao đạt được mục đích mình muốn. Còn các chế độ dân chủ không chấp nhận những phương tiện trái đạo đức.
- Nếu ta cũng sẵn sàng làm những chuyện thất đức, vu oan giá họa cho người để đạt được những gì ta muốn, thì ta tuy chống cộng sản nhưng cũng xấu xa đâu kém gì chúng?
Vậy thì chúng ta đang chống cộng, đang đấu tranh cho tự do dân chủ theo kiểu nào? Kiểu độc tài cộng sản hay kiểu tự do dân chủ?
Nếu đấu tranh chưa thành công, chưa nắm được quyền lực trong tay mà chúng ta đã xử sự giống hệt cộng sản thì lấy gì bảo đảm rằng thể chế mà chúng ta sẽ thành lập tốt hơn chế độ cộng sản hiện nay? Nếu giải thể chế độ cộng sản để lập nên một chế độ khác cũng độc tài, khủng bố, thất đức như cộng sản, thì chính ta cũng nguy hiểm cho dân tộc không kém gì cộng sản?
Cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ hiện nay đang bị hai loại người sau đây cản trở: (a) Những người cộng sản công khai hoặc dấu mặt, nằm vùng; (b) Những người thật sự chống cộng nhưng với não trạng độc tài và thất đức, cách hành xử không khác gì cộng sản; họ chống cộng mạnh hơn ai hết nhưng cách họ chống y hệt cách cộng sản chống thực dân Pháp và chống Mỹ trước đây.
Chúng ta cần xét lại cách đấu tranh của mình và sửa đổi lại nếu cần. Nếu đấu tranh dân chủ hay chống cộng theo kiểu cộng sản, chúng ta sẽ đánh mất chính nghĩa.
Hành xử như người cộng sản để bảo vệ chính nghĩa chẳng khác gì uống thuốc độc để bảo vệ sức khỏe. Sức khỏe chẳng những không giữ được mà còn gây bệnh hoặc chết người.
Là người đấu tranh dân chủ, hãy hành xử theo tinh thần dân chủ! Chỉ như thế chúng ta mới giữ được chính nghĩa, và cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ của chúng ta mới thành công!
Houston, ngày 15/9/2014.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.