Một cựu tù chính trị bị VC kết án chung thân. Sau 20 năm dài đằng đẵng tù đày, anh đã được trở về cùng gia đình, đó là người tù bất khuất Trần Văn Long. Anh và vợ cùng một đứa con đã chạy sang Thái xin tị nạn được 16 tháng. Hồ sơ của gia đình anh bị kẻ xấu cố tình làm sai lệch. Kẻ xấu đó chính là nhân vật “mục sư”, “tiến sĩ”, “nhà thiện nguyện” Ngô Đắc Lũy. Chúng tôi sẽ tiếp tục đề cập đến tội ác của tên VC nằm vùng này. Hiện nay anh Long đang được một luật sư miễn phí làm lại giúp hồ sơ. Chúng ta cùng tìm hiểu một chút về gia đình anh qua lời tâm sự của vợ anh với phóng viên Khánh An của đài RFA:
Gia đình anh Trần Văn Long tại BRC Bangfkok - Thái Lan |
…Một mảnh đời khác là chị Nhung, vợ của cựu tù nhân chính trị Trần Văn Long, người đã bị kết án tù chung thân với tội danh âm mưu lật đổ chính quyền, nhưng nhờ sự can thiệp của Tổ chức Ân xá thế giới nên đã được phóng thích sau 20 năm. Hiện anh Trần Văn Long cùng với gia đình cũng đã đến Thái Lan xin hưởng quy chế tị nạn. Khánh An mời quý vị cùng làm quen với chị Nhung ngay bây giờ nhé.
Chị Nhung: Khánh An ơi, chị tên là Nhung.
Khánh An: Dạ, chị với anh Long cưới nhau bao lâu rồi?
Chị Nhung: Anh vừa ra tù thì chị lấy luôn tại anh chị gần nhà mà.
Khánh An: Chị không sợ anh mang án tù chính trị sao?
TÌNH YÊU VƯỢT QUA TẤT CẢ
Chị Nhung: Sợ gì em? Không sợ! Tình yêu mà, không phân biệt gì cả. Khi yêu rồi thì thế nào cũng được, kể cả ngoại hình An ơi. Lúc ấy, anh có 39 kg thôi, mới ra tù mà.
Khánh An: Lúc đó chị quen với anh như thế nào?
Chị Nhung: Thực sự mà nói là cũng chả biết nhau, nhưng tình cảm thì khi ảnh về, vì gần nhà nhau mà, nên thấy tình cảnh ảnh vậy thấy thương, từ thanh niên mà cho tới lúc ra tù là đã mất tuổi thanh niên, tự nhiên mình thấy có gì đó xót xa cho cuộc đời của anh. Mình coi như tự hiến đi để đền bù, bù đắp cho anh phần nào, giúp anh trong những lúc như lúc bấy giờ anh ấy có nghề nghiệp gì đâu, bệnh hoạn nữa, có 39 kg thì em biết là không được khỏe rồi. Chị muốn làm một người vợ và là người đi bên cạnh để bù đắp phần nào cho tuổi thanh xuân mà anh đã mất.
Thực sự có buồn, đôi lúc nằm cảm thấy buồn nhưng vì tình yêu thì lại đứng dậy nhanh được em ạ, lại quên nhanh được những chuyện đó. Phải nói là tình yêu mạnh mẽ lắm em ạ.
Chị Nhung
Khánh An: Khi chị quyết định đám cưới với anh, chị biết được hết quá khứ trước đây của anh phải không?
Chị Nhung: Ừ, chị biết hết vì anh ấy có kể.
Chị Nhung: Ừ, chị biết hết vì anh ấy có kể.
Khánh An: Và chị không sợ những khó khăn có thể gặp phải đối với xã hội tại Việt Nam sao?
Chị Nhung: Không, chị chả sợ. Chị cũng có thể hình dung ra được nhưng chị không sợ. Chị thực sự không biết sợ. Sau này thực tế chị đã bị mà chị cũng chẳng cảm thấy sợ. Chỉ thấy buồn thôi em ạ. Buồn là vì mình không được như những người phụ nữ khác. Thực sự có buồn, đôi lúc nằm cảm thấy buồn nhưng vì tình yêu thì lại đứng dậy nhanh được em ạ, lại quên nhanh được những chuyện đó. Em đừng tưởng, anh ấy là Phật giáo, chị là Công giáo, có ngăn cản lớn ấy chứ nhưng chị vượt qua hết. Phải nói là tình yêu mạnh mẽ lắm em ạ.
CHỈ SỢ CÔNG AN
Khánh An: Sau khi lấy anh, chị có gặp trở ngại gì không?
Chị Nhung: Có nhiều chứ em, nhiều lắm. Chị lấy được anh khoảng 2 năm trở lại thì anh lại bị bắt một lần nữa. Lúc bấy giờ chị rất đau khổ vì thứ nhất là mới lấy nhau, thứ hai là cuộc sống khó khăn mà anh ra thì không biết làm gì cả, chỉ có chị bươn chải thôi. Có ra được một cửa hàng cho thuê băng hình, rồi người ta nghe bị bắt một cái là (cửa hàng) bị lung lay, bị dòm ngó, gần như là bị phá sản.
Thành thử chị buông tay luôn từ lúc đó tới bây giờ. Chị bị áp lực rất nhiều. Cứ đi ra đường thì khó chịu. Còn anh thì nay người ta mời, mai người ta gọi, mà chị là một công dân bình thường, nhìn thấy công an chị sợ lắm. Nhìn thấy họ vô nhà là chị đã run lên rồi mà cứ nay gọi chồng mình lên hỏi, mai gọi chồng mình lên hỏi. Chị nói với em là chị rất sợ họ, vậy mà lần bị bắt lần hai, công an làm việc với chị cả tuần lễ.
… chị là một công dân bình thường, nhìn thấy công an chị sợ lắm, họ vô nhà là chị đã run lên rồi mà cứ nay gọi chồng mình lên hỏi, mai gọi chồng mình lên hỏi.
Chị Nhung
Cứ lên là chị khóc ầm lên và chị bảo ‘Bây giờ anh không hỏi được tôi nữa vì dù sao đi nữa tôi chỉ là một người vợ, mà vợ thì không bao giờ có thể nói hết được những cái gì của chồng. Các anh khai thác gì cứ khai thác bên chồng tôi, chứ còn tôi không biết gì hết”. Như thế họ mới thôi đấy.
Khánh An: Đối với cả hai người phụ nữ trên, mong ước lớn nhất của họ là cả gia đình được bình an. Cả hai chị cho biết mặc dù đã đến Thái Lan nhưng nỗi lo sợ bị bắt trở lại trong thời gian chờ được cấp quy chế tị nạn vẫn ám ảnh họ ngày đêm. Khánh An cùng chương trình cầu chúc các chị sớm có được một cuộc sống bình yên như bao người phụ nữ khác.
BBT sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.